Liên Khúc Khuya Nay Anh Đi Rồi & Sao Chưa Thấy Hồi Âm & Không Bao Giờ Quên Anh - Quỳnh Trang ft Huỳnh Thanh Thảo.
Gió lạnh lạnh buồn ơi
Khuya nay anh đi rồi
Bao nhớ nhung xa vời
Ôi nói không nên lời
Để cạn niềm yêu mến anh.
Phút gần gũi này thôi
Khuya nay anh đi rồi
Tay nắm tay không rời
Mắt ngắm xa chân trời
Mà lòng nghe nhớ thương hoàị
Điệp Khúc :
Anh ơi chớ quên ngày mai
Đã có em chờ ai chung xây đẹp ý đời
Tương lai e ấp trên môi
Yêu nhau ta thầm nói
Nụ cười trao duyên mớị
Những ước vọng để mà vui
Khuya nay anh đi rồi
Đem chí trai xây đời
Đem mến thương cho người
Người đợi chờ anh anh ơi...!!!
Theo năm tháng hoài mong,
Thư gởi đi mấy lần đợi hồi âm chưa thấy:
Anh ơi! Nhớ rằng đây, còn có em đêm ngày
Hằng thương nhớ vơi đầy.
Ngày đi người đã hứa toàn những lời chan chứa,
Còn hơn gió hơn mưa.
Một tuần một lần thư kể nghe chuyện sương gió,
Kể nghe niềm ước mơ.
Nhưng anh vắng hồi thư,
Hay là anh hững hờ, hoặc là anh không nhớ!
Em đâu khác người xưa,
Ngày lẫn đêm mong chờ tình yêu nói sao vừa.
Từ lâu đành xa vắng, đời trăm ngàn cay đắng
Hỡi anh biết hay chăng?
Chỉ cần một hồi âm là em mừng vui lắm,
Cớ sao anh phụ lòng?
Ngày xưa anh còn nhớ
Nàng Tô Thị bồng con ngóng trông.
Thời gian đã hoài công,
Người thành đá ngàn kiếp yêu thương chồng.
Ngày nay em nào thấy
Lòng chân thành của tình thế nhân.
Tìm đâu trong tình yêu,
Được bền lâu để kiếp sau không sầu.
Em mơ ước làm sao cho trọn mối duyên đầu,
Đẹp lòng anh yêu dấu.
Xưa Chức Nữ chàng Ngưu từng đắng cay dãi dầu
Chờ Ô Thước bắc cầu.
Còn anh từ xa cách làm em hờn em trách
Hỏi anh có hay không?
Mỏi mòn đợi hồi âm thềm hoa đành lẻ bóng
Nhớ thương anh ngập lòng.
Tôi viết lên đây với tất cả chân thành của lòng tôi trao anh.
Ngày nao đã quen nhau vì chung hướng đời
Mình trót trao nhau nụ cười.
Và tình yêu đó tôi đem ép trong tim,
Dù bụi thời gian có làm mờ đi kỷ niệm của hai chúng mình.
Tôi cũng không bao giờ, tôi không bao giờ quên anh.
Cho đến hôm nay với nức nở nghẹn ngào mình mềm lòng xa nhau.
Còn đâu những đêm anh dìu tôi lối về
Buồn kể nhau nghe chuyện đời.
Tình mình nay chết như lá úa thu rơi,
Đường trần mồ côi tôi lạnh lùng ôm kỷ niệm của hai chúng mình.
Ngơ ngác trong đêm trường, tôi chưa vơi niềm yêu thương.
Nhớ lúc chia phôi cầm tay chưa nói hết bao nhiêu niềm thương của tuổi xuân vừa tròn.
Xa nhau mấy người không buồn không nhớ xót xa cho tình yêu.
Nuối tiếc xa xôi, ngày xưa anh nói: "Vẫn yêu em nghìn năm, vẫn đợi em trọn đời."
Nhưng nay hết rồi hai người hai lối
Lúc đêm buồn không anh?
Tôi gói yêu thương xin trao trả ân tình về người tôi yêu mến.
Đừng thương tiếc chi anh chuyện hai chúng mình là giấc mơ trong cuộc đời.
Tình mình nay chết như lá úa thu rơi,
Đường trần mồ côi tôi lạnh lùng ôm kỷ niệm của hai chúng mình.
Tuy đã xa nhau rồi, nhưng không bao giờ quên anh.
Bình Luận ! Comment
Chia sẻ cảm nghĩ của bạn !